
Ta còn lại những gì.
Ngoài đôi bàn tay trắng.
Tâm hồn như chết lặng.
Khi em rời bước đi.
Gió thổi trên bờ cát.
Mây nhẹ nhàng lướt qua.
Sóng rì rào vỗ nhẹ.
Ru nỗi buồn riêng ta.
Nhìn dã tràng xe cát.
Ta lại thấm cho mình.
Nhọc lòng đi lấp biển.
Thành một kiếp phiêu linh.
Mỉm cười nhìn nhân thế.
Đâu ít kẻ ngu khờ.
Ví như ta cũng vậy.
Nên trọn kiếp bơ vơ.
No comments :
Post a Comment