
Hôm xưa ghé lại vườn hồng
Bồi hồi chân bước lòng không muốn về.
Vườn hồng tỏa ngát hương mê
Làm tôi ngây ngất lối về như quên.
Vườn hồng ở tận làng bên
Thương em tôi mãi gọi tên nghĩa tình.
Nhưng sao hoài thấy lặng thinh
Để cho tôi mãi một mình chờ ai.
Vườn hồng nay đã tàn phai
Người xưa giờ cũng sánh vai bên chồng.
Con thơ tay bế tay bồng
Còn đâu nhớ tới vườn hồng ngày nao.
twitter
google+
fb share