Đã khuya rồi em chưa ngủ sao em.
Mưa lạnh lắm hãy buông rèm đi ngủ.
Anh cũng nhớ, nhưng tình mình chưa đủ.
Đừng thức nhiều hại sức khỏe lắm nghe.
Đã mấy canh mưa lạnh phủ bên hè.
Trằn trọc hoài nào ích chi em hỡi.
Mưa lạnh rồi tí tách mãi hoài rơi.
Mà đôi lúc dòng đời còn xô đẩy.
Hai, ba giờ... trời gần sáng rồi đấy.
Sao em còn thao thức mãi không thôi.
Tách cà phê... nay nguội lạnh cả rồi.
Em đừng uống để nghe thêm vị đắng.
Tình chúng ta... ừ. Giờ là xa vắng.
Kỉ niệm xưa nay cũng đã nhạt nhòa.
Thời gian trôi rồi mọi chuyện sẽ qua.
Đừng khóc nhé ...đó em ơi ... xấu lắm.
Màn đêm buông... tình mình giờ xa thẳm.
Bờ vai rộng nay không còn hơi ấm.
Trái tim anh lệ cũng đang rơi thầm.
Còn mong chi... tình mình nay xa mãi.
Đêm cô đơn ôi sao một đêm dài.
Sao không ngủ mà đợi hoài trời sáng.
Trắng một đêm, em ơi, mưa phất phảng.
Đừng vậy hoài ... anh đau lòng ... biết chưa.
Và đêm nay... rồi còn đêm sau nữa.
Em thức hoài hại sức khỏe lắm em.
Đời còn dài và còn lắm bon chen.
Đừng như thế tương lai kia sẽ mất.
twitter
google+
fb share