
Cho tôi xin một chút bình yên nhé.
Hỡi nắng hồng của mùa hạ thân yêu.
Cánh phượng thôi không còn rớt từng chiều.
Để tôi thấy học trò bình yên lắm.
Cho tôi xin một buổi chiều rực nắng.
Không cơn mưa hay mây xám mịt mù.
Không một chút muộn phiền buồn lắng đọng.
Để cuộc đời xanh mát chẳng âm u.
Cho tôi xin giấc mộng chẳng phù du.
Mà sự thật cuộc đời này đã vẽ.
Ôi thương buồn cái ước mong tuổi trẻ.
Tươi đẹp đấy nhưng đâu biết trông gai.
Cho tôi xin ấm áp một bờ vai.
Trong đêm tối cô đơn và lạnh lẽo.
Nên tôi cần đâu đó một tình thương
Để tôi không còn than khóc kiếp nghèo.
No comments :
Post a Comment